Dầu sang trọng cũng la trời,
Ta có chi mà kiêu vả ai.
Đời một thánh xưa còn tốn nhượng,
Lọ loài thường nọ khá dung dài.
Chớ điều cậy thế mình khinh dể,
Đến lúc thua cơ nó mỉa mai.
Cẩn thận, một ngày càng một giữ,
Thói kiêu rũ sạch mới ra người.
Theo Trình quốc công Nguyễn Bỉnh Khiêm thi tập (AB.635).
Nghĩa của đề mục: Răn kẻ cậy sang trọng mà hách dịch.
Nguồn: Bùi Văn Nguyên, Thơ văn Nguyễn Bỉnh Khiêm (tập 1), NXB Giáo dục, 1989
✅ Bạn đang xem bài thơ “Bài 171 – Giới hiệp quý kiêu nhân” của nhà thơ (tác giả) Nguyễn Bỉnh Khiêm trên Chumtho.com. Nếu thấy hay, đừng quên thường xuyên ghé thăm Blog Chùm Thơ để thưởng thức các bài thơ mới nhất nhé ♡ !
© Nguyễn Bỉnh Khiêm
© Nguyễn Bỉnh Khiêm