Phúc địa chi cho kẻ cưỡng cầu,
Được chăng run rủi bởi cơ mầu.
Ở lành chẳng rắp hay nên gặp,
Nẻo dữ tuy tìm lại phải âu.
Quý Nộ phân kim ai khéo bấy,
Cao Biền ưa thuỷ phép sai đâu.
Ngẫm xem dám […] nữa,
Phúc địa chi cho kẻ cưỡng cầu.
Theo Trình quốc công Nguyễn Bỉnh Khiêm thi tập (AB.635).
Nghĩa của đề mục: Khuyên đừng tin thầy địa lý, tức người làm nghề phong thuỷ.
Nguồn: Bùi Văn Nguyên, Thơ văn Nguyễn Bỉnh Khiêm (tập 1), NXB Giáo dục, 1989
✅ Bạn đang xem bài thơ “Bài 174 – Giới bất võng cầu địa” của nhà thơ (tác giả) Nguyễn Bỉnh Khiêm trên Chumtho.com. Nếu thấy hay, đừng quên thường xuyên ghé thăm Blog Chùm Thơ để thưởng thức các bài thơ mới nhất nhé ♡ !
© Nguyễn Bỉnh Khiêm
© Nguyễn Bỉnh Khiêm