Từ buổi thu sang, sầu lá rụng,
Liễu gầy thôi buộc ngựa vương tôn.
Chao ôi, duyên nợ là duyên nợ,
Ai sắt son gì với sắt son.
Thuở trước giai nhân buồn phận mỏng,
Kiếp này thiếu phụ oán giời xa,
Đôi tay Tô Thị đầy chua xót,
Gối bọc, chăn lồng oán nguyệt hoa.
✅ Bạn đang xem bài thơ “Vô Đề” của nhà thơ (tác giả) Nguyễn Bính trên Chumtho.com. Nếu thấy hay, đừng quên thường xuyên ghé thăm Blog Chùm Thơ để thưởng thức các bài thơ mới nhất nhé ♡ !
© Nguyễn Bính
© Nguyễn Bính