Thông xanh đứng hiên ngang;
Những cây lá vàng, vàng xao xác;
Những cây trụi lá mình cây bạc;
Những cây đã cháy lạnh đầu mùa;
Và tất cả đi hàng hàng, lớp lớp.
Đường sắt qua Xibêri
Chân trời không có núi,
Chỉ một rừng thu dài đẹp mênh mang.
Trên không dù tắt nắng,
Lá vẫn giữ ánh vàng;
Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san.
Những làng nhà gỗ thưa và ấm,
Gỗ cũ in màu tình cảm tháng ngày.
Những khung cửa kính sơn màu trắng,
Rèm thêu buông phía trong lay;
Giây mắc rađiô, cột đèn điện gỗ,
Đã lâu hạnh phúc đến nơi này.
Con tàu phía trước có ngôi sao
Rẽ đôi không khí và tung gió,
Đi vững chãi, tự hào
Giữa đồng, rừng, điện, gỗ,
Con tàu phía trước có ngôi sao.
10-1955
Trên đường sắt qua Xibêri
✅ Bạn đang xem bài thơ “Rừng Thu Xibêri” của nhà thơ (tác giả) Xuân Diệu trên Chumtho.com. Nếu thấy hay, đừng quên thường xuyên ghé thăm Blog Chùm Thơ để thưởng thức các bài thơ mới nhất nhé ♡ !
© Xuân Diệu
© Xuân Diệu